45. Lý Tưởng - II

Sau lòng quý trọng tôn giáo và yêu thương đất nước, những đức tính khác cũng phải được vun trồng. Một là tính "chân thật". Tính tình không chân thật thì không tốt. Chúng ta phải chân thật trong tư tưởng, ngôn ngữ và hành động. Chúng ta không bao giờ được nói dối. Nói dối là hèn nhát, xấu xa và đê tiện; và nếu chúng ta nói dối thì không ai còn tin tưởng mình. Ngôn ngữ của chúng ta phải như thật, như thật thì mọi người chung quanh ta sẽ tin tưởng ta. Chúng ta phải tập tính ngay thẳng trong ý nghĩa và trong hành động. Tính chân thật phải là thành phần của lý tưởng mình.

Điều kế tiếp phải có trong lý tưởng của chúng ta là tính "can đảm". Chúng ta phải biết can đảm; biết hỗ trợ và xiển dương Đạo Phật của mình. Đừng bao giờ dùng sức mạnh gây tổn thương những ai yếu kém hơn mình. Quý trọng tinh thần "phục tùng" là đặc tính khác mà chúng ta phải có trong lý tưởng. Không một quốc gia nào có thể tiến bộ mà không tôn trọng kỷ luật, và thời gian học tập là khi chúng ta còn trẻ. Quý trọng tính "liêm khiết" cũng phải có trong lý tưởng của chúng ta.

Chúng ta phải cố gắng để được liêm khiết trong ý tưởng, ngôn ngữ và hành động. Biết học hay và biết chơi giỏi. Nếu mỗi sáng ta nói: "Tôi yêu tôn giáo tôi; Tôi yêu đất nước tôi; Tôi sẽ phục tùng; Tôi sẽ can đảm; Tôi sẽ liêm khiết".

Nếu ta nói như vậy mỗi ngày và cố gắng sống hợp như thế thì chúng ta sẽ lớn mạnh như lý tưởng của mình, và lý tưởng với mình là một. Chúng ta suy nghĩ thế nào thì thành đạt thế đó; bởi vì "tất cả những gì chúng ta đang làm là hậu quả của những gì chúng ta đã suy nghĩ". Đức Phật, bậc Đại Sư của chúng ta đã thuyết giảng như vậy.