Trong những bài học trước, chúng ta thấy điều tối cần là phải theo một tôn giáo, nếu chúng ta muốn có cuộc sống tốt đẹp và thành người cao thượng.
Phật giáo là danh xưng của một tôn giáo mà chúng ta đang theo. Chúng ta là Phật tử, vì chúng ta tin rằng bức thông điệp của Đức Bổn Sư chúng ta là bức thông điệp hay nhất, thật nhất cho thế giới, và con Đường Ngài vạch ra là con Đường hoàn thiện nhất.
Đức Phật đã am hiểu cuộc đời và nhiều nỗi khó khăn của nó. Ngài đã ban cho chúng ta những luật tắc nhất định để giúp chúng ta đối phó với nhiều trở ngại, thử thách được coi là số phận chung của mọi người tại thế. Không ai sống trên đời mà không phải giáp mặt với bao nỗi gian nan, phiền muộn.
Chúng ta không thể lúc nào cũng đạt được ngay những điều mình muốn có, làm được ngay những điều mình thích làm. Chúng ta phải có một số bổn phận nhất định với chính chúng ta và với những người chung quanh ta. Nếu chúng ta không quan tâm đến những trách nhiệm đó thì chắc chắn sẽ bị đau khổ, vì hành động sai lầm luôn luôn mang lại đau khổ.
Có hai việc cần thiết khi khởi sự lên đường. Thứ nhất là phải biết mình sẽ đi đâu và thứ hai là phải đi đúng hướng.
Nếu đi Ấn Độ, chúng ta phải đáp tàu thủy trực chỉ Ấn Độ, đừng đón tàu khác sang Nam Mỹ.
Trong đời cũng thế - chúng ta phải thực hiện một cuộc khởi sự tốt đẹp. Đời là cuộc hành trình gian nan mà mỗi người trong chúng ta đang tiến bước. Chính tôn giáo của chúng ta hướng dẫn chúng ta bắt đầu cuộc hành trình này một cách đúng đắn, vạch cho chúng ta thấy con đường tốt nhất và ngắn nhất.
Đức Phật là bậc Đạo Sư vĩ đại. Ngài đã khai phá con đường xuyên qua cánh rừng vô minh đen tối, và muốn chỉ cho chúng ta thấy con đường đó nếu chúng ta có đủ trí tuệ sáng suốt để lắng nghe những gì Ngài nói.