12. Bài Thuyết Pháp Đầu Tiên

Các bạn còn nhớ năm đạo sĩ bực tức như thế nào khi Đức Phật từ biệt họ. Họ nghĩ là Ngài quá lười biếng không thể tiếp tục sự nghiệp thánh thiện và tin rằng Ngài đã quay về với lạc thú ở hoàng cung. Như chúng ta biết, điều này không phải vậy. Ngài chỉ từ bỏ lối ép xác ngớ ngẩn, không mang lại lợi ích gì cho Ngài, và phải tìm Sự thật ở một nơi khác.

Ngay sau khi giác ngộ, với lòng xót thương lân mẫn, Ngài liền nghĩ đến năm huynh đệ tội nghiệp kia, tự hành hạ mình một cách vô lối. Ngài quyết tâm đến gặp họ ngay và nói cho họ biết về sự khám phá của mình. Trên đường, Ngài gặp hai thương gia, và khi nhìn thấy khuôn mặt sáng ngời của Phật, họ biết Ngài là một Đạo Sư vĩ đại. Họ quỳ gối đảnh lễ và dâng thức ăn cho Ngài. Hai người này trở thành môn đồ đầu tiên của Ngài.

Sau đó Ngài đến vườn Lộc Uyển, nơi mà Ngài đã từ biệt năm đạo sĩ khổ hạnh. Thấy Phật đi tới, các đạo sĩ nói với nhau: "Gô Ta Ma, vị sa môn đến kìa! Người đã nhu nhược từ bỏ con đường thánh thiện, chúng ta đừng thèm nói chuyện hay để ý đến ông ta".

Nhưng khi Đức Phật đến gần, họ rất đỗi ngạc nhiên với ánh hào quang rực sáng trên khuôn mặt Ngài. Họ tự động quỳ gối đảnh lễ Ngài. Ngài ở lại với họ nhiều ngày, trình bày cho họ thấy con Đường tám nhánh cao quý mà Ngài đã khám phá, và năm đạo sĩ, với cõi lòng lâng lâng sung sướng, lắng nghe thiện pháp và hân hoan được làm môn đệ của Ngài.

Sau đó Đức Phật thành lập cái gọi là "Tăng già" (Sangha), thật nghĩa là "Giáo hội", và phái năm đệ tử đầu tiên của mình truyền bá Sự thật mà Ngài đã thuyết giảng cho họ ra bốn phương trời, ngõ hầu tất cả chúng sanh có thể nghe theo thiện pháp và được hạnh phúc. Khi người nào muốn trở thành Phật tử, người ấy phải quy y Phật, quy y Pháp, quy y Tăng.