Hôm nay chúng ta sẽ xem Phật dạy gì về sức mạnh của tư tưởng.
Có lẽ chúng ta chưa bao giờ hiểu được những hậu quả phát xuất từ tư tưởng. Chúng ta đọc được những lời này từ một trong những kinh điển Phật giáo: "Tất cả những gì chúng ta đang làm là thành quả của những gì chúng ta đã suy nghĩ". Nghĩa là không một lời nói hay một hành động nào mà trước tiên không được suy nghĩ trong tâm trí. Nói trắng ra rằng khi chúng ta lấy đồ của người khác thì tư tưởng bất lương đã hiện hữu trong tâm trí của chúng ta trước rồi. Do đó, chúng ta thấy điều cần thiết là phải hết sức quan tâm đến các loại tư tưởng.
Tư tưởng dường như là những thứ rất tế vi, nhưng chúng có thể gây ra nhiều tai hại và đau khổ. Người ta có thể bảo một cách dễ dàng rằng tư tưởng, ngôn ngữ nào thì từ ái, có tình; hoặc giả tư tưởng, ngôn ngữ nào thì thanh tịnh, trong sạch. Nhưng nếu chúng ta lúc nào cũng dùng lời xấu xa, nói lời dối trá, buông lời ác nghiệt thì họ biết chắc rằng tâm trí chúng ta đã đầy ắp những tư tưởng tệ hại như vậy.
Một giám đốc ngân hàng sống tại một thị trấn nhỏ ở Tây phương, ông ta rất được mọi người quý mến, kính trọng. Các nông gia từ nhiều nơi đến tâm sự với ông ta về những ưu tư phiền muộn của họ, vì họ biết rằng ông lúc nào cũng giúp đỡ và dành cho họ những lời khuyên tốt đẹp nhất.
Một hôm, có một khách lạ đến thị trấn và hỏi đường đến văn phòng của vị giám đốc ngân hàng kia. Ông vào phòng đợi và được báo rằng vị giám đốc đang bận vài phút, ông phải ngồi chờ.
Trong khi chờ đợi, ông đảo mắt nhìn quanh phòng và thấy trên tường gần ông có tấm hình của một người phụ nữ rất đẹp. Khuôn mặt của bà hiền hòa, trong sáng đến nỗi ông nhìn không rời mắt. Tấm hình gợi cho ông nhớ lại người mẹ của ông, và những ngày thơ ấu hiện đến trước mắt ông.
Nước mắt ông bỗng dưng chảy dài xuống hai gò má khi ông nghĩ đến những ngày hạnh phúc đó, khi ông còn là một cậu bé hiền ngoan, trong sáng. Ông không để ý đến cánh cửa văn phòng giám đốc mở ra và khi ngước lên thì thấy vị giám đốc đang chăm chú nhìn ông.
"Ông cần gì?" vị giám đốc hỏi.
"Người phụ nữ trong hình là ai?" người đàn ông hỏi.
"Đó là mẹ tôi. Bà là lý tưởng và ước vọng của cả đời tôi", vị giám đốc đáp. "Tôi không bao giờ có thể làm một điều gì bất nhân, bần tiện trong khi đôi mắt của bà nhìn xuống người tôi".
"Tôi đã làm nhiều việc sai lầm". Người đàn ông thì thầm "nhưng tôi sẽ cố gắng nhớ lại hình bóng của mẹ tôi, và tư tưởng của bà sẽ giúp tôi thành người tốt hơn".
Tâm thức của chúng ta cũng giống như căn phòng chờ đợi đó. Nếu chúng ta chú tâm treo toàn những bức tranh đẹp thì chúng sẽ gợi cho ta ăn nói dịu dàng, hành động tốt đẹp, suy nghĩ cao thượng và vất đi những ý tưởng đê tiện thấp hèn.
Một tâm thức đầy tư tưởng tốt đẹp cũng giống như một căn phòng đầy ánh sáng mặt trời, một tâm thức dầy đặc tư tưởng xấu xa là một căn phòng âm u, đen tối.